Thứ Hai, 8 tháng 6, 2015

BÀN VỀ BẢO THỦ VÀ CÁCH CHỮA BỆNH BẢO THỦ

Bàn về bảo thủ giống như việc ta đứng dưới gốc cây xoài mà đếm quả xoài vậy. Bảo thủ đúng hay sai, nên hay không nên vẫn là một chủ đề tranh luận muôn thuở. Và quan điểm của tôi  thì bảo thủ là sai ,sai hoàn toàn. Bởi lẽ xã hội phát triển đi lên vậy nên bảo thủ là nguyên nhân gây nên trì trệ.  Với  con người thì  bảo thủ  còn là thái độ không dám thừa nhận sai lầm, không dám phủ định cái cũ để xây dựng một cái mới hoàn chỉnh hơn, tốt đẹp hơn. Nguyên nhân của căn bệnh này là do con người ta bám vào một cái cơ sở khoa học không chắc chắn nhưng lại ngại thay đổi tư duy hay hành động để phù hợp với tình hình mới.
Cá nhân bảo thủ thì đầu óc tối tăm,  xã hội mà số người bảo thủ lấn át số người cấp tiến thì  xã hội đó không ngóc đầu lên được là lẽ đương nhiên.
Dấu hiệu nhận biết một người bảo thủ là khi  nói chuyện họ chỉ biết ôm khư khư những thứ mình có,  lúc nào cũng chỉ chăm chăm vào cái ý kiến của mình mà phớt lờ ý kiến của người khác và bỏ qua thực tiễn khách quan.  Đổi mới là điều họ rất khó chấp nhận.
Bệnh bảo thủ không chừa một ai từ người trẻ đến người già. Hồi còn ít tuổi tôi cứ nghĩ chỉ có người già mới bảo thủ, nhưng khi lớn lên thì tôi nhận ra người trẻ cũng bảo thủ không kém. Những ông cụ non ngoài  20 tuổi đời: Nhút nhát, cầu an, thụ động, chỉ biết ăn nhậu, và đua đòi theo thời thế. Họ sống như các ông già đã về hưu, họ  lập đi lập lại những giáo điều và chỉ biết vâng lời  hô vang những câu khẩu hiệu tuyên truyền xáo rỗng và cũ rích . Họ làm việc như một con ngựa bị bịt kín đôi mắt để chỉ nhìn thấy con đường một chiều trước mắt. Một khi  tư tưởng bảo thủ khi có được đủ thời gian phát triển mà không bị những tư tưởng cấp tiến đánh phá thì mặc nhiên nó sẽ tồn tại như một thực tiễn khách quan và được xã hội  chấp nhận. Điều này lý giải vì sao thanh niên thời nay  lười cống hiến,  sống ích kỉ ,thích chơi bời trác táng  nhiều đến như vậy, nguyên nhân cũng bởi sự bảo thủ trong cách giáo dục của gia đình và  xã hội. Xã hội mới con người mới cần có những cách giáo dục mới chứ không thể ôm khư khư mớ lý thuyết từ thế kỉ trước để áp vào thế kỉ này. Những người lớn tuổi thì còn bảo thủ hơn nữa bởi họ sợ  đổi mới thì sẽ mất chức mất quyền, mất lương mất lộc. Họ nhắm mắt lái một con tàu cũ trên một đường ray cũ để đến chân trời mới.  Giờ mà  thử đem những ý tưởng mới những quan niệm sống mới  ra  bàn luận với mấy người xung quanh đi. Tôi khẳng định bạn sẽ bị coi là dở hơi và bị mắng là mơ mộng hão huyền, ảo tưởng sức mạnh, thậm chí một số trường hợp còn  ghen ghét đố kị.  Tôi thấy đó là điều binh thường  bởi họ đang sống trong môt cái vỏ ốc và cái nhìn của họ không qua nổi mắt cá chân, nên cái vỏ ốc bảo thủ  sẽ giúp họ cảm thấy an toàn trước sự  thay đổi hàng ngày của xã hội.
Đối với cá nhân thì bảo thủ  còn thể hiện qua việc không biết đổi mới bản thân mình, không biết đổi mới  cái đầu của mình. Tại sao tôi lại nói vậy vì  ở cái thời buổi mà giao thông khá thuận tiện, khi mức sống được nâng lên đáng kể mà không chịu dành một quỹ thời gian đi du lịch đi đây đi đó, kết giao bạn bè  thì đó là biểu hiện của tư tưởng bảo thủ. Lật lại lịch sử việt nam thời cận đại. Nước ta tụt hậu biết bao nhiêu trăm năm cũng bởi chủ trương  bế quan tỏa cảng không giao thương đi lại với nước ngoài của vua tôi nhà Nguyễn. Trong  thời đại mà công nghệ số phát triển, sách online miễn phí trên mạng và phần mềm đọc sách trên mạng rất nhiều, dám  bỏ cả ngàn đô la ra để mua một chiếc smartphone mà trong điện thoại không có lấy một cuốn sách hay một phần mềm đọc sách thì  chắc chắn  cái đầu sẽ bị  trì trệ. Đừng nói với tôi là đọc báo và xem tin tức  nhé. Đọc báo và xem tin muôn đời thì kiến thức vẫn chỉ có thế thôi. Đây  là biểu hiện của tính bảo thủ. Bởi lẽ con người ta sống là phải đổi mới, không thể trì trệ được  nhất là cái đầu
Người bảo thủ hay đề cao kinh nghiệm của những người đi trước, dẫu vấn biết rằng kinh nghiệm vô cùng quan trọng nhưng nó chỉ mang tính tham khảo và  đừng bao giờ lấy nó ra làm khuôn vàng thước ngọc để rồi …                                              
                                                         Những cuốn sách một thời như sấm trạng
                                                         Giờ bán cân bà đồng nát mua về
                                                         Những qui phạm một thời như thước ngọc
                                                         Thành vết hằn ghi dấu sự ngô nghê.
                                                                                                                               (Trần Nhương)
Bảo thủ đồng nghĩa với tối tăm, khi mà cuốn sách “ Trí tuệ đám đông “ của tác giả James Surowieck giải thích về việc vì sao đa số thông minh  hơn thiểu số chúng ta mới nhận ra tầm quan trọng của việc biết lắng nghe và góp ý quan trọng như thế nào. Tôi vẫn thường hay nói với mọi người rằng” người khôn ngoan nhất là người biết lắng nghe ý kiến của người khôn hơn mình”
 Tôi sẽ lấy một ví dụ cho bài viết  bớt nhàm chán
Trong  khoa  Tử Vi   có câu  “Sao Thai mà ngộ Đào hoa, tiền dâm hậu thú mới ra vợ chồng” nghĩa là cung Phu trong lá số Tử Vi   mà có sao Thai và sao Đào hoa đồng cung thì phải tiền dâm hậu thú mới ra vợ chồng. Thử xem bây giờ có ai lập gia đình mà không tiền dâm hậu thú. Tiền dâm hậu thú bây giờ không còn là chuyện  ghê gớm như ngày xưa nữa . Ông thầy xem Tử Vi nào mà cứ bảo thủ những gì trong sách nói và nhất nhất luận theo những gì trong sách xưa viết thì thật là ngây ngô
Biết bao nhiêu cô gái về nhà chồng sống tủi khổ vì tính cách bảo thủ của chồng và của nhà chồng. Chúng ta  bàn luận về “trinh tiết” đến bao giờ đây khi mà đàn ông thường xuyên ra ngoài “đổi gió” , rồi khi yêu thường đòi hỏi chuyện quan hệ  với bạn gái nhưng đêm tân hôn lại đòi hỏi vợ mình còn  nguyên vẹn. Tôi cũng là đàn ông vậy nên đừng nói  với tôi rằng đó là nhu cầu sinh lý . Tôi thấy đó là tính bảo thủ và ích kỉ thì đúng hơn .
Tôi có anh bạn vật vã, đau khổ và không hạnh phúc vì đêm tân hôn vợ mình không còn ….. trong khi tôi biết anh ta đã từng làm cho vài cô gái không còn…. trước khi quyết định lấy vợ.  Thật là “Không thể hoãn cái sự đau xót này lại được 
Biết bao nhiêu người con không phát huy được tài năng chỉ vì tính bảo thủ của bố mẹ cứ nhất nhất áp đặt con cái mình phải thế này phải thế kia.  Khỏi cần phải liệt kê vì xung quanh chúng ta những ví dụ đó quá nhiều
Chữa bệnh bảo thủ thì khó lắm, phải chữa từ từ .Bước đầu hãy  tôn trọng ý kiến của người khác và lắng nghe ý kiến của mọi người sau đó thì hãy công bằng trong việc  tiếp thu ý kiến góp ý, đừng sợ sai. Rồi sau đó ai có smartphone thì hãy dowload vài phần phềm đọc sách điện tử về. làm được như vậy là chúng ta đã đặt được 1 viên gạch để xây lên một xã hội cấp tiến rồi


1 nhận xét: